Kim Quang Minh-PHẨM KIÊN LAO ĐỊA THẦN
Kim
Quang Minh-PHẨM KIÊN LAO ĐỊA THẦN
Kim
Quang Minh Tối Thắng Vương Kinh
KIÊN
LAO ĐỊA THẦN
_PHẨM
THỨ MƯỜI TÁM_
Bấy
giờ, Kiên Lao Địa Thần (Dṛḍha-pṛthivi) tức ở trong Chúng, từ chỗ ngồi đứng
dậy, chắp tay cung kính, rồi bạch Phật rằng: “Thế Tốn Kinh Kim Quang Minh Tối
Thắng Vương này, hoặc đời hiện tại, hoặc đời vị lai, nếu thành ấp, thôn xóm,
cung vua, lầu, quán với A Lan Nhã (Araṇya), núi, nhà, rừng vắng… nơi có
Kinh Vương này lưu bày.
Thế
Tôn! Con sẽ đi đến nơi ấy cúng dường, cung kính, ủng hộ lưu thông. Nếu có
phương xứ vì vị Thầy thuyết Pháp dựng lập cái tòa cao diễn nói Kinh thì con
dùng Thần Lực, chẳng hiện bản thân, ở ngay cái tòa dùng đỉnh đầu đội bàn chân của
vị ấy. Con được nghe Pháp nên thâm tâm vui vẻ, được ăn Pháp Vị, tăng ích uy
quang, vui thích vô lượng. Tự thân đã được lợi ích như vậy, cũng khiến cho Đại
Địa sâu sáu mươi vạn tám ngàn Du Thiện Na đến bờ mé Kim Cương, khiến cho mùi vị
của đất ấy thảy đều tăng ích, cho đến bốn biển, hết thảy đất đai cũng khiến cho
ruộng nương tươi tốt, đất xốp mềm màu mỡ tăng hơn ngày thường gấp bội. Cũng lại
khiến cho Thiệm Bộ Châu này: sông nhỏ, sông lớn, ao, đầm, hết thảy các
cây, cỏ thuốc, rừng rậm, mọi loại hoa quả, cọng rễ, cành lá với các mầm lúa… có
hình dáng đáng yêu, mọi người thích nhìn, đầy đủ màu sắc mùi thơm đều thọ dụng
được.
Nếu
các hữu tình thọ dụng thức ăn uống thù thắng như vậy xong thì sống lâu; sắc đẹp,
sức lực, các căn an ổn, tăng ích tươi sáng, không có các đau đớn bực bội. Tâm
Tuệ cứng mạnh không có gì chẳng kham nhận được. Lại Đại Địa này, phàm có chỗ cần
thì trăm ngàn sự nghiệp thảy đều tốt hết.
Bạch
Đức Thế Tôn! Do nhân duyên này, các Thiệm Bộ Châu an ổn giàu có vui sướng, người
dân đông đầy, không có các suy não, hết thảy chúng sinh đều được an vui. Đã thọ
nhận như vậy thì thân tâm khoái lạc. Đối với Kinh Vương này, tăng thêm yêu kính
sâu xa, ở tại chỗ nào đều nguyện thọ trì, cúng dường,
cung
kính, tôn trọng, khen ngợi. Lại nữa, ở nơi có Pháp Tòa của vị Đại Sư thuyết
Pháp kia thảy đều đến chỗ ấy, vì các chúng sinh khuyến thỉnh nói Tối Thắng Kinh
Vương này. Tại sao thế? Thế Tôn! Do nói Kinh này mà tự thân của con với các quyến
thuộc đều nương nhờ lợi ích, khí lực tươi sáng, uy thế dũng mãnh, dung mạo đoan
chính hơn lúc thường gấp bội
Thế
Tôn! Con, Kiên Lao Địa Thần nương vào Pháp Vị xong thì khiến cho Thiệm Bộ Châu:
đất dài rộng bảy ngàn du thiện na thảy đều xốp mềm màu mỡ, cho đến như lúc trước,
hết thảy chúng sinh đều được an vui.
Chính
vì thế cho nên, bạch Đức Thế Tôn! Thời chúng sinh ấy vì báo đáp ân của con, nên
tác niệm này: “Tôi sẽ quyết định nghe nhận Kinh này, cung
kính, cúng dường, tôn trọng, khen ngợi”. Tác niệm này xong, liền
từ chỗ cư trú, thành ấp, thôn xóm, nhà cửa, đất trống đi đến chỗ của Pháp Hội,
đỉnh lễ vị Pháp Sư, nghe nhận Kinh này. Đã nghe nhận xong, đều quay vễ chỗ của
mình, Tâm sinh mừng vui, cùng nhau nói lời này: “Ngày nay, chúng tôi được
nghe Pháp màu nhiệm vô thượng thâm sâu, tức là nhiếp nhận nhóm Công Đức chẳng
thể nghĩ bàn. Do sức của Kinh cho nên chúng tôi sẽ gặp được vô lượng vô biên
trăm ngàn câu chi na dữu đa Phật, thừa sự cúng dường, lìa hẳn nơi cực khổ trong
ba đường. Lại ở trong trăm ngàn đời sau thường sinh lên Trời với tại nhân gian
thọ nhận các niềm vui thù thắng”. Thời các người ấy đều quay về chỗ ở của
mình, vì mọi người nói Kinh Vương này, hoặc một ví dụ, một phẩm, một nhân duyên
xưa, tên của một Đức Như Lai, tên của một vị Bồ Tát, một bài Tụng bốn câu, hoặc
lại một câu. Vì các chúng sinh nói Kinh Điển này, cho đến tên gọi của đầu đề
Thế
Tôn! Tùy theo nơi các chúng sinh cư trú, đất ấy thảy đều xốp mềm màu mỡ tươi tốt
hơn hẳn nơi khác. Phàm vật được sinh ra trên đất đai ấy đều được tăng trưởng tối
tươi rộng lớn, khiến cho các chúng sinh thọ nhận sự khoái lạc, nhiều tiền của,
thích hành Huệ Thí, Tâm thường bền chắc tin sâu nơi Tam Bảo”
Nói
lời này xong. Bấy giờ, Đức Thế Tôn bảo Kiên Lao Địa Thần rằng: “Nếu có chúng
sinh nghe Kinh Kim Quang Minh Tối Thắng Vương này, cho đến một câu thì sau khi
chết sẽ được sinh về cõi Tam Thập Tam Thiên với cõi Trời khác.
Nếu có chúng sinh vì muốn cúng dường Kinh Vương này thì nên trang nghiêm nhà cửa, cho đến trương một
cái dù lọng, treo một phan lụa. Do nhân duyên này, như niệm thọ sinh
trên sáu cõi Trời, tùy ý
nhận dùng cung màu nhiệm bảy báu, mỗi mỗi đều tự nhiên có bảy ngàn Thiên
Nữ cùng nhau vui sướng, ngày đêm thường thọ nhận niềm vui thù thắng chẳng thể
nghĩ bàn”
Nói
lời này xong. Khi ấy, Kiên Lao Địa Thần bạch Phật rằng: “Thế Tôn! Do nhân duyên
này, nếu có bốn Chúng đi lên Pháp Tòa, nói Pháp này thời con sẽ ngày đêm ủng hộ
người này, tự ân thân mình, ở tại tòa dùng đỉnh đầu đội bàn chân của vị ấy.
Thế
Tôn! Kinh Điển như vậy, vì chúng sinh kia đã ở chỗ của trăm ngàn Đức Phật gieo
trồng căn lành, ở Thiệm Bộ Châu lưu bày chẳng diệt. Các chúng sinh đó nghe Kinh
này thì ở đời vị lai: vô lượng trăm ngàn câu chi na dữu đa kiếp, trên cõi Trời,
trong cõi người thường thọ nhận niềm vui thù thắng, được
gặp
chư Phật, mau thành A Nậu Đa La Tam Miểu Tam Bồ Đề (Vô Thượng Chính Đẳng Chính
Giác), chẳng trải qua nỗi khổ sinh tử trong ba đường”
Lúc
đó, Kiên Lao Địa Thần bạch Phật rằng: “Thế Tôn! Con có Tâm Chú hay lợi
cho người, Trời, an vui tất cả. Nếu có người nam, người nữ với các bốn
Chúng muốn được đích thân thấy Chân Thân của con thì cần phải chí Tâm trì Đà La
Ni này, tùy theo ước nguyện của người ấy thảy đều toại tâm, ấy là: tiền của,
châu báu, phục tàng (kho tàng bị che lấp), cầu Thần Thông, thuốc màu nhiệm
sống lâu và chữa trị mọi bệnh, giáng phục oán địch, chế ngự các Luận khác… Nên ở
Tịnh Thất, an trí Đạo Trường, tắm gội thân xong, mặc áo sạch mới, ngồi xổm trên
tòa cỏ, ở trước Tôn Tượng có Xá Lợi, hoặc Chế Để (Caitye: tháp miếu) có
Xá Lợi, đốt hương rải hoa, thức ăn uống cúng dường.
Vào
ngày 8 của kỳ Bạch Nguyệt hợp với sao Bố Sát (Puṣya: Quỷ Tú), tức có thể
tụng Chú Thỉnh Triệu này
“Đát điệt tha: chỉ lý chỉ lý, chủ lỗ chủ lỗ, cú lỗ cú lỗ, câu trụ
câu trụ, đổ trụ đổ trụ, phộc ha phộc ha, phạt xả phạt xả, toa ha”
*)TADYATHĀ:
CIRI CIRI, CURU CURU, KURU
KURU, KUṬU KUṬU, TOṬU TOṬU, VAHA
VAHA, VAŚA VAŚA SVĀHĀ
Thế
Tôn! Thần Chú này, nếu có bốn Chúng tụng 108 biến thỉnh triệu con thì con vì
người này, liền đến nhận sự thỉnh cầu (phó thỉnh).
Lại
nữa, Thế Tôn! Nếu có chúng sinh muốn được thấy con hiện thân cùng nói chuyện
thì cũng nên như lúc trước, an trí Pháp Thức, tụng Thần Chú này:
“Đát
điệt tha: át chiết nê, hiệt lực sát nê, thất ni, đạt lý, ha ha, hứ hứ, khu lỗ,
phạt lệ, toa ha”
*)TADYATHĀ:
AÑCANE KṚŚANE-SANE-DHARI_ HA HA_ HI HI_
KURU VĀRE SVĀHĀ
Thế Tôn! Nếu người trì Chú này thời nên tụng 108 biến kèm với tụng
Chú lúc trước thì con liền hiện thân, tùy theo ước nguyện của người ấy đều được
thành tựu, cuối cùng chẳng hư hão
Nếu muốn tụng Chú này thời trước tiên tụng Hộ Thân Chú là:
“Đát điệt tha: nễ thất lý, thất lý, mạt xả yết trí, nại trí, củ
trí, bột địa bột địa lệ, tỳ trí tỳ trí, củ cú trí, khư bà, chỉ lý, toa ha”
*)TADYATHĀ:
ŚIRI ŚIRI_ MĀSA KAṬI
NAṬI KUṬI_ BUDDHI BUDDHILĪ_ VIṬI VIṬI_ KUKUṬI
KAVACIRI SVĀHĀ
Thế
Tôn! Khi tụng Chú này thời lấy sợi dây ngũ sắc, tụng Chú 21 biến, thắt 21 gút, cột buộc ngay sau khuỷu
tay trái, tức liền hộ thân không có chỗ sợ hãi. Nếu có người chí Tâm tụng
Chú này thì chỗ mong cầu đều được toại nguyện. Con chẳng nói dối, con dùng báu Phật
Pháp Tăng để làm Khế Ước chứng biết là thật”
Bấy
giờ, Đức Thế Tôn bảo Địa Thần rằng: “Lành thay! Lành thay! Ông hay dùng Thật
Ngữ Thần Chú này hộ trì Kinh Vương này với người nói Pháp. Do nhân duyên
này khiến cho ông được vô lượng Phước Báo”
Comments
Post a Comment