PHẬT THUYẾT VŨ BẢO ĐA RA NI KINH
PHẬT THUYẾT VŨ BẢO ĐA RA NI KINH
* Đời Đường, Tam Tạng Sa-môn Đại
Quảng Trí Bất Không phụng chiếu dịch
ra Hán văn.
Sa-môn Thích Viên Đức dịch ra Việt văn
Tôi nghe như
vầy:
Một thời đức Phật ngự tại
rừng Kiến-hóa-ca
thuộc nước Kiều-diễm-di
cùng với chúng đại Tỳ-khưu gồm
500 người đều đông
đủ.
Bấy giờ trong nước Kiều-diễm-di có vị trưởng giả tên là Diệu Nguyệt, các căn tịch tĩnh, tâm ý
vắng lặng, có nhiều nam nữ và tôi tớ đã thành tựu tịnh tín, đi đến nơi Phật ngự, đầu mặt lễ chân
Phật, nhiễu quanh Phật trăm ngàn vòng rồi lui ngồi một bên, chắp tay cung kính
mà bạch Phật rằng: "Kính thưa Thế tôn, con muốn thưa hỏi đấng Như Lai
Ứng
Chánh Đẳng Giác một
chút ít việc, nguyện xin Đấng
từ bi rũ lòng thương
xót cho phép con.
Khi ấy đức Thế tôn bảo trưởng giả rằng: "Ôâng
cứ tùy ý mà hỏi, ta sẽ vì ông mà nói để cho lòng ông được vui."
Trưởng giả nghe xong liền vui mừng hớn hở: "Kính thưa đức Thế tôn, làm thế nào mà kẻ trai lành, người gái tín, những người nghèo túng có thể được giàu có? Các hữu tình bịnh tật khiến cho
không còn có bịnh tật?"
Bấy giờ đức Thế tôn bảo Diệu Nguyệt trưởng giả
rằng: "Vì duyên gì mà ông thưa
hỏi như vậy?" Thời trưởng giả bạch Phật rằng: "Kính
thưa Thế Tôn! Kẻ tại gia chúng con có nhiều quyến thuộc
mà tiền bạc ít ỏi nên khó có thể cung cấp cho họ được, lại có nhiều bịnh tật. Nguyện xin đức Thế tôn mở bày Pháp yếu khiến cho
con, để kẻ nghèo túng xa lìa sự nghèo cùng, kho lẫm tiền
tài của báu đều đầy dẫy nhằm chu
cấp cho vợ con nam nữ,
quyến thuộc trong gia đình và có người
đến cầu xin thì đều vui mừng làm vị đại thí chủ khiến cho kho lẫm, vàng bạc, trân bảo, như ý,
ma-ni, kim cang, thương-khư, thất-la, xích châu, mã não, các loại kim báu ấy được phong nhiêu
không bao giờ hết để cấp dưỡng cho quyến thuộc
bà con, rộng làm bố thí làm lợi ích cho hữu tình."
Khi ấy đức Thế tôn bảo Diệu Nguyệt trưởng giả rằng: "Này Thiện nam tử! Vào a-tăng-kỳ
kiếp trong quá khứ, ta đã gặp đức Thế Tôn tên là Trì Kim Cương Hải Aâm Như Lai, Ứng Chánh
Biến Tri. Từ đức Như Lai ấy, ta nhận được Vũ Bảo đà-ra-ni này, rồi thọ trì đọc tụng,
tư
duy, nhớ niệm,
tùy hỉ và vì kẻ khác mà rộng nói lưu bố. Do
lực oai đức của đà-ra-ni
này, cho nên nếu thiện
nam tử, người cùng Phi nhơn,
Dược-xoa, La-sát, Tất-lị-đa, Tất-xá-giá, Cưu-bàn-noa, Ô-sa-đa-la-ca, Ca-bố-đan-na, Yết-tra-bố-đan-na
...vv, những loài
khởi tâm
ác chẳng có thể làm
hại được. Lại có loài
quỷ ăn nuốt máu
mủ, mũi dải, đại tiểu tiện, lại
muốn đến gây não loạn, thì đều chẳng thể chướng ngại
được."
Đức Phật bảo Diệu Nguyệt: "Nếu có kẻ trai lành, người
gái tín khởi tâm ghi nhớ thần chú
này, hoặc dùng tay viết chép, cho đến chỉ nghe tên mà thọ trì, tùy hỉ, rộng vì người khác diễn bày thì
kẻ
trai lành, người gái tín
ấy sẽ được
ngày đêm an ổn, nhận được sự vui
sướng
làm du-già tư lương
an ẩn phong nhiêu giàu có vậy.
Nếu có người thọ trì Vũ Bảo đà-ra-ni này thì nên cúng dường tất cả Như Lai một ngày, hai ngày, hoặc ba ngày đêm chuyên tâm tụng trì, kính tin Tam Bảo ắt chư Thiên thảy đều hoan hỉ, vì vị pháp
sư đọc tụng ấy liền tuôn mưa tài bảo, lúa gạo, lúa mì."
Tức liền nói chú rằng:
Nẵng mô bà
nga phạ đế phạ nhựt-la
đà ra Ta nga ra niết cụ sái gia
Đát
tha nghiệt đa dã
Đát nễ dã tha Úm tố rô bế Bạt nại-ra phạ để Mông nga lệ a
tả lệ A tả bã lệ Ốt ca đá nễ Ôn
bệ
ná nễ Tát tả phạ để Đà nương phạ để Đà nẵng phạ để Thất-lị ma để Bát-ra bà phạ để A ma lệ
Vĩ ma lệ Rô rô Tố rô bế Vĩ ma lê A ná đa tất đế
Vĩ ná đa tất đế Vĩ thấp phạ kế thỉ Ương củ lệ Mông củ lệ Địa địa minh Độ độ minh Đá
đá lệ Đa ra đa ra Phạ nhựt-lê A
miệt đá nễ Bộ kế ốc kế Tra kế tra kế Miệt ra sái ni Nễ sáp bá na nễ Bà nga vãn phạ nhựt-la đà ra Ta nga ra Niễng
cụ sam Đát tha nghiệt đá ma nỗ ta ma
ra ta
ma
ra ta ma ra Tát phạ đát tha nghiệt
đá Tát nễ dã Ma nỗ ta ma ra Tăng già tát để-dã ma nỗ ta ma ra Đát tra đát tra Bố ra, bố ra Bố ra dã bố ra dã Bà ra bà ra
bà ra nĩ Tố mông nga lệ Phiến đá ma để Mông nga lã ma để Bát- ra bà ma để ma ha ma để Tố bà nại-ra phạ để A nghiệt ta a nghiệt ta Tam ma dã ma nỗ ta
ma
ra ta phạ hạ A đà ra ma nỗ ta ma ra ta phạ hạ Bát-ra bà pha ma nỗ ta ma ra ta phạ hạ
Đà-lị để ma nỗ ta ma
ra ta phạ hạ Vĩ nhạ da,ma nỗ ta ma ra ta
phạ hạ Tát phạ tát đát-phạ vĩ
nhạ dã ma nỗ ta ma ra ta phạ
hạ.
Đức Phật bảo Diệu Nguyệt trưởng giả: "Vũ Bảo đà-ra-ni
này tiêu diệt bịnh hoạn, đói khát cơ bần, nghiệp chướng, tật dịch ...vv, hết thảy đều tiêu diệt. Nếu có thiện nam tử thiện nữ nhơn trước tiên nên cúng dường tất cả
Như Lai, trong một ngày
một
đêm tụng trì không có gián đoạn (có thể ngày đêm chia làm ba thời) thì ngôi nhà ấy liền tuôn
mưa báu như đại nhơn lượng, tất cả tai
họa thảy đều tiêu diệt. Chính vì thế cho nên kẻ trai lành, người gái tín nên thọ trì Vũ Bảo đà-ra-ni
này, rộng vì người khác phân
biệt diễn nói."
"Lành thay,Thế tôn!” Diệu Nguyệt trưởng giả nghe lời Phật nói
liền vui mừng hớn hở, "Nay con từ
Phật thọ Vũ Bảo đà-ra-ni này
sẽ thọ trì đọc tụng, rộng vì người
khác phân biệt giải nói."
Bấy giờ Diệu Nguyệt trưởng giả nghe lời dạy của Đức Phật xong liền nhiễu quanh bên phải đức
Thế tôn trăm ngàn vòng,
rồi
chắp tay cung kính đảnh lễ
đức Phật rồi vui vẻ lui ra.
Khi ấy Phật bảo A-nan-đà rằng:
"Ông đi qua nhà của Diệu Nguyệt trưởng giả nhìn xem
mọi loại
tiền tài, lúa gạo, các vật trân bảo và các vật dụng ở trong
kho tàng của vị trưởng giả ấy ngày nay đã dư đầy chưa?"
Lúc đó Cù Thọ A-nan-đà nghe lời Phật
dạy xong, đến đại thành Kiều-diễm-mi, vào nhà
của Diệu Nguyệt
trưởng giả nhìn thấy tài bảo trong các kho tàng, tiền tài, lúa gạo đều đầy đủ. Thấy
việc đó rồi, tâm đại hoan hỉ
hớn
hở trở về.
Khi ấy Cù Thọ A-nan-đà ngạc nhiên chưa từng có, lòng càng vui mừng mà thưa Phật rằng: "Thế
tôn! Do nhân duyên gì
mà kho tàng của Diệu Nguyệt
trưởng giả lại dư đầy như thế?"
Đức Phật bảo:"Này thiện nam tử! Diệu Nguyệt trưởng giả tinh tấn nơi lời ta thọ trì Vũ Bảo đà-ra-
ni này, lại còn vì tất cả hữu tình mà diễn nói. Vì thế nên A-nan, ông hãy thọ trì đà-ra-ni này và
rộng vì người khác nói. Ta dùng Phật
nhãn xem xét các hàng Trời, người,
ma,
Phạm, Sa-môn, Bà-la-môn trong thế gian
đối với kẻ thọ trì Vũ Bảo đà-ra-ni, thì không thể nào làm chướng nạn
được. Vì sao thế? Vì Như Lai không dị ngữ. Chân ngôn cú này chẳng có thể bị phá hủy được. Đà-ra-ni này, kẻ hữu tình
không có căn lành thì có tai cũng chẳng được nghe huống chi là viết
chép, đọc tụng. Tại sao vậy? Vì đây là nơi mà tất cả Như Lai chơn ngữ tuyên thuyết, là nơi mà
tất
cả Như Lai tùy hỉ, là nơi mà tất cả Như Lai xưng tán, là nơi mà tất cả Như Lai hiển dương, là
nơi mà tất cả Như Lai
trồng căn lành."
A-nan bạch Phật rằng: "Lành thay Thế tôn!" Rồi dùng lời
nhiệm mầu mà thuyết tụng rằng: “Chư Phật
khó nghĩ bàn, Phật pháp cũng lại vậy, Tịnh tín không nghĩ
bàn, Quả báo cũng lại vậy, Tịnh huệ Nhất thiết
trí, Pháp vương không sanh
diệt, Thấy đến được bờ
kia, Cúi lạy Phật dũng
mãnh.”
Bấy giờ Cù Thọ A-nan-đà nghe
Phật nói kinh Vũ Bảo đà-ra-ni này liền hớn hở vui mừng bạch với Phật rằng:
"Thế Tôn! Pháp yếu này sẽ gọi tên gì? Kinh này, chúng con phải
làm thế nào phụng trì?"
Đức Phật bảo: “Này A-nan-đà! Kinh này có tên là Diệu Nguyệt trưởng giả Sở vấn, ông nên thọ
trì. Cũng có tên là Năng Hộ Nhất Thiết
Tài Bảo Phục Tàng, cũng có tên là Nhất Thiết Như Lai
Xưng Tán Vũ Bảo đà-ra-ni Giáo, ông nên thọ trì."
Bấy giờ đức Bạc-già-phạm nói Kinh này xong thì vô lượng Tỳ-khưu, các đại Bồ-tát với chư Thiên nhơn,
A-tô-la, tất cả đại chúng nghe
Phật nói rồi, đại vui mừng, tín thọ phụng
hành.
Tâm chân ngôn:
Úm phạ tố đà
lị ta phạ hạ
Tâm trung tâm chân ngôn: Úm Thất-lị phạ
tố ta phạ hạ
Tiểu tâm
chân ngôn: Úm phạ tố ta phạ hạ
Phật Thuyết Vũ Bảo Đa-ra-ni Kinh (hết)
Sa-môn Thích Viên Đức dịch
ra Việt văn (bản nháp, năm 1975, chưa
hiệu đính) Nhập liệu: Nguyễn
Minh Hoàng
Comments
Post a Comment